CÓ MỘT " NÀNG THƠ " NHƯ THẾ ...
Tôi nhớ mãi cái lần đầu gặp em , một cô gái xa lạ chưa hề biết mặt. Đọc mấy bài đầu tiên em viết , tôi thích ngay cái giọng " tưng tửng " hài hước mà lại rất " văn chương" của em. Qua những lần ghé thăm , những dòng comment chia sẻ , em và tôi thực sự đã yêu quí nhau.
Đọc bài thơ " Ba ơi ! " của tôi , em đã xúc động viết những lời chia sẻ trong nước mắt. Em cũng đang xót lòng vì thương cha đang bệnh nặng ở quê nhà . ..Tôi thấy thương quí em hơn bởi ẩn sau những lời " tưng tửng " ấy là một tâm hồn sáng trong , rất nhạy cảm , một nỗi niềm và tình yêu thương mẫu tử sâu lắng ...Tôi luôn trân trọng .
Rồi lần em về nước hẹn gặp tôi lần đầu . Kết thúc giờ cuối của buổi chiều ở trường , tôi vội phóng xe đến điểm hẹn ...
Tôi ngỡ ngàng trước một Hà my xinh đẹp , rạng ngời...lần đầu gặp nhau nhưng chúng tôi đèu có chung cảm giác rất gần gũi và chân tình . Không khách sáo ,em leo lên xe để tôi " đèo " đi đến quán cà phê .Tôi đùa : " bám chắc vào nhé " vì tôi chưa bao giờ " đèo " ai cả ...
Lần gặp thứ hai vào tết năm 2010 tại nhà một " nàng thơ " nữa mà tôi cũng yêu quí và nể phục . Nguyệt Vũ vốn là một nhà kinh tế , đỗ tốt nghiệp xuất sắc ở nước ngoài , một nữ sĩ có nhiều thành công trong sáng tác văn học và ...cũng như HM , tôi quí NV vì em còn là một người vợ yêu chồng , thương con nhất mực . Một cô con dâu hiếu thảo , kính cha mẹ chồng qua những bài viết của em .Thật hiếm những cô con dâu có những lời xót xa và biết ơn sâu sắc với người cha chồng trong những ngày ông trên giường bệnh và ngày ông đi vào cõi vĩnh hằng như NV. ở trong các em tôi học được những phẩm hạnh tuyệt đẹp của một người phụ nữ ...
Rồi Hà my lại về , chị em lại ríu rít đi hội thơ văn miếu . Tôi yêu quí các em vì tâm hồn , phẩm cách và tài năng qua những bài thơ của họ , riêng tôi lại chỉ biết đọc và yêu thơ chứ không có thơ hay được đăng báo ...không biết họ yêu mến tôi vì lẽ gì , chỉ biết các em luôn quấn quýt với tôi và giành cho tôi một tình cảm yêu mến sâu sắc dù tôi ít thời gian vào com . như mọi người khác .
...Một ngày năm ngoái , Hà My nhắn mời tôi đến nhà , em nói chỉ có mấy người thân thiết thôi , tiếc là tôi bận họp đến gần 12 giờ mới xong , nên ko đến được .Sau tôi mới biết đó là ngày " nhà đài " đến làm phóng sự về em với Hà nội , gia đình và bạn bè . Khi em thông báo giờ phát sóng , tôi và nhiều người bạn của tôi đều theo dõi chương trình , vì những người bạn thân thiết của tôi đều biết tôi có mấy cô em khá thân thiết và tài hoa trên mạng ảo ...Họ đều suýt xoa khen em làm tôi " nở cả mặt ".
Có một lần thật đặc biệt , đặc biệt vì không thể ngờ tới . Đầu tháng tư năm ngoái tôi sang châu Âu hai tháng . Trong dự kiến tôi sẽ đi bốn nước . những ngày ở Pháp , tôi cứ gửi hú họa vài lời nhắn cho em , hy vọng nếu có duyên thì chị em sẽ gặp nhau ...và HM đã gọi lại cho tôi , em sắp xếp công việc sang Paris gặp tôi .
Hôm đó tôi được mời đến ăn trưa tại một gia đình việt kiều di cư từ năm 1954 . vì hẹn với HM nên tôi chỉ kịp cụng ly , thử vài món do bà chủ nhà khéo tay đãi khách , rồi cũng bác sĩ Thủy , một b/s nội trú ,thực tập sinh tại Paris . Vợ của em là học trò cũ của trường tôi. Thủy nghe chị kim nói về HM và cũng vì muốn " tháp tùng " tôi ( sợ tôi bị lạc ở ga tàu điện ngầm ) nên cùng tôi đến quận 13 tìm HM.
Ba chúng tôi vào bar uống cà phê, rồi đi tiếp đến cung điện Louvre ..chìm đắm trước những vẻ đẹp kì diẹu ở ngoài và trong cung điện đế vương này cho đến tận chiều tối mới ra về . Nhiều lúc HM thì thầm :" Giá có NV ở đây nhỉ ? "... cả hai chị em đều thấy thật thú vị là ngay ở VN , chúng tôi cũng không thẻ dễ dàng gặp nhau cả ngày như vậy...
Một năm đã trôi qua .
Lần gần đây nhất , một ngày mưa rả rích ,em đang ở VN, em nói còn ngày nữa em sẽ " bay " . Từ ngày em về em và tôi đều bận ...gọi taxi mãi không được , tôi đành khoác áo mưa lên xe máy đến Yên phụ với em . Em lại rì rầm , thủ thỉ kể mọi chuyện , lúc cười , lúc trầm tư ...thỉnh thoảng em hỏi mẹ xem bố đã uống thuốc chưa ? và có biến chuyển thế nào ? ...tôi hiểu trong em luôn có cả mọi nỗi niềm, vui, buồn và cả những âu lo , thắc thỏm ...Tôi thường im lặng lắng nghe em , thỉnh thoảng chia sẻ với em những suy nghĩ , cảm xúc của mình về những câu chuyện ấy ...Khi tôi ra về trời vẫn mưa không dứt . cả mấy giờ đồng hồ nào chuyện trò , thăm công trình của em mới xây xong nhưng chưa hoàn thiện , tôi nhận ra thêm một HM đảm đang , tháo vát , hình như em muốn " bê " một ngôi nhà đẹp ở "bên ấy" về Tây hồ HN ...
Gần đây quá bận rộn , tôi ít vào Blog . Một lần vào thăm em đọc bài thơ em viết , một bài thơ thật " bình thường " về thi pháp và thi từ , vậy mà tôi xúc động .em viết trong cảm xúc rưng rưng thương một " người dưng " và tôi khi đọc cũng thấy cay cay nơi khóe mắt . Em nói lòng mình bằng những câu chữ mộc mạc nhất nhưng lại chứa đựng cả một tấm lòng nhân hậu , cao cả lắm . Đúng như một bạn đã com . : "...Vẫn biết xã hội phân công mỗi người một việc nhưng có sự đồng cảm , chia sẻ , cả sự biết ơn nữa thì không phải ai cũng có..." Tôi vẫn biết Hà my là như thế , ẩn sau cái vẻ xinh đẹp , kiểu cách và " tưng tửng " kia là một người phụ nữ mang nặng chữ " TÌNH " và " NGHĨA ". một tâm hồn thật đẹp và nhạy cảm . Biết yêu thương , biết cho và biết nhận . Một tấm lòng nhân hậu , thân ái lắm ...Tôi xin đăng lại bài thơ " Bình thường " mà sâu lắng ấy như một lời chia tay em , một NÀNG THƠ đẹp như thế ...
Tặng chị N.
Bốn mươi tuổi như bông hoa chuối đỏ
Cũng chín bừng môi mắt những giấc mơ
Phải xa chồng trong lạnh lẽo chơ vơ
Gom góp tiền gửi nuôi con thơ nhỏ
Họ gọi chị là ô sin?
Nhưng thú thật
Trong tâm tôi ngưỡng mộ chị thật nhiều
Người ta gọi chị là ô sin?
Nhưng nói thật
Trong thâm tâm tôi ơn chị rất nhiều
Giữa mặt đời hình như tôi mắc lỗi
Ơn sinh thành chưa trả được mẹ cha
Mượn tay người từ nơi nẻo rất xa
Nhờ coi sóc giùm tình yêu mẫu tử
Người nhận tiền bồi hồi trong lồng ngực
Giữa thẳm sâu che giấu nỗi ưu tư
Kẻ trao tiền trên khóe mắt bỗng cay
Chợt thở dài cúi đầu
Trong im lặng...
Vòng đời vẫn trôi qua trầm lắng
Tôi ra đi với toan tính bon chen
Chị quay vào với công việc bộn bề
Mong một năm được về quê
Hai lượt
Trời đêm nay ánh trăng khuya loáng mướt
Tôi âm thầm khép chặt những xa hoa
Trời đêm nay tuyết rụng nhòa thềm ướt
Tôi ngậm ngùi chép thơ
Tặng ô sin.
Đặng Hà My 02.2012
Chỉ còn ít ngày nữa " Làng 360plus" đóng cổng . Những ngày tháng gắn bó với nó , nơi này đã để lại bao dấu ấn kỉ niệm . Tôi đã gặp biết bao bạn bè , anh chị em . Tất cả họ đèu là những người giỏi giang , trí tuệ và đáng trân trọng . Tôi xin gửi tới tất cả mọi người lòng biết ơn sâu sắc , cảm ơn về sự đồng cảm , sự sẻ chia , thân ái với tôi . cầu mong vạn sự may mắn , tốt lành đến với những người mà tôi luôn trân trọng !
Hà nội , tháng 3/ 2012 _ KKH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét