BUỒN...
Tôi buồn một nỗi vu vơ...
Bao nhiêu ngày đợi , tháng chờ Người ơi!
Nỗi niềm khó nói thành lời
Lặn trong con sóng , chơi vơi cánh buồm...
Người trao tôi hết nỗi buồn,
Trao tôi cả những dỗi hờn lửng lơ...
Ngọt ngào trong những vần thơ
Đưa tôi đến một bến bờ " Tri âm ".
Xôn xao trong gió rì rầm
Bâng khuâng một khúc thì thầm mưa rơi...
Nhớ thương xin gửi một lời
Tri âm ơi ! biết tìm Người ở đâu ???
-
SÂU THẲM MỘT NỖI BUỒN MÊNH MÔNG MỘT NỖI BUỒN THANH CAO MỘT NỖI BUỒN VỜI VỢI NHỚ THƯƠNG MỘT NỖI BUỒN NHƯNG TẤT CẢ. . .: "NHỚ THƯƠNG XIN GỬI MỘT LỜI TRI ÂM ƠI ! BIẾT TÌM NGƯỜI Ở ĐÂU ??? ?"
-
Tri âm ơi! Biết tìm Người ở đâu??? Hạnh phúc hoặc bất hạnh tột cùng, nếu trong đời có được người để cho ta gọi bằng tri âm tri kỷ..
-
"Tri âm ơi! biết tìm người ở đâu"
Nỗi buồn từ cõi thẳm sâu
Xót xa nghe tiếng gọi nhau rã rời...
.. -
Tếu táo à... Tếu táo ơi! Ta hay tếu táo cho người... Bớt đau! Khi vui... Đây, tếu táo... Đâu? Khi buồn... Tếu táo cho nhau... Nụ cười! Nghiêm trang.....
-
Giời ạ! Thơ vui do anh tưởng tượng ra mà, chị nhà có bao giờ thích cá độ đâu. Em mà không hiểu anh à. Buồn nhỉ?
-
Anh thấy "Mình" vào.. .
-
Thế là... Em đã có lời Thế là... Em hết buồn tôi... Thế là... Tôi gần ngồi nhớ... Em xa Nhớ khi em múa mượt mà... Trao duyên... Nghe em tôi hết lụy ..
-
Về nhà,... Thấy dấu em vào Buồn thương... Chả thấy lời nào của em? Hơi người còn thoảng trong đêm Tôi đành... Ôm gối... Biết tìm... Ở đâu? Có gì em giận tôi lâu Mà sao chẳng nói một câu... Để rồi...? Sao em cứ làm khổ... Tôi???
-
Những mong làm một Tri Âm Để người khỏi phải âm thầm... Đợi trông! Tủi mình ở giữa mênh mông Chỉ nghe thấy tiếng mà không... Thấy Người! Khúc buồn đã gửi đi rồi Ai hay theo gió cứ vời vợi... Xa! Một chiều mưa... Nát cỏ hoa Vẳng trong mưa, tiếng người tha thiết... Buồn! Trách mình những vấn cùng vương Giọt tim vãi khắp cung đường... Lại qua! Lời người đẫm xót, đẫm xa... Từng câu - Muối xát lòng ta... Một chiều! Ta đành gói khúc thương yêu Để lòng khỏi dám nghĩ điều... TRI ÂM!
-
Thỉnh thoảng có những nổi buồn không tên tuổi, không địa chỉ , có thể đó là sự giao thoa của các nổi buồn , là những vùng lặng chết người , đúng thế không chị?
-
KH đã đọc "Bởi vì... Đó thôi" trong "Nhà" MT chưa? Tâm trạng của MT sau khi ngẫm lời KH đấy...!
-
Sao giống tâm trạng TM quá
-
Kim ơi! Đừng buồn nữa
Trời đã tạnh mưa rồi
Và ánh trăng rạng ngời
Xua tan đi bóng tối...
Chúc bạn cùng người thân một đêm an vui nhé!