Thứ Tư, 26 tháng 12, 2012




 Đôi mắt em ...
                                    ( Tặng một người )
                                      


                             Có một đôi mắt biết nói
                             Có một đôi mắt biết buồn
                             Có một đôi mắt biết hát
                             Để tình yêu anh ngập tràn

                            Đó là đôi mắt của em
                            Mở to như khuông trời nhỏ
                            Nhốt cả hồn anh trong đó
                           Anh yêu Mắt lắm ...Mắt ơi  !




TIẾNG ĐÊM
Apr 8, 2011 1:40 PMPublicPageviews 09
 

Đêm
Tiếng  cuộc sống gõ vào vách thời gian
Tiếng côn trùng nức nở
Có làn gió đi hoang
đong đưa chạm vào hàng cây vỗ về an ủi
Nghe trong veo
tiếng đồng hồ nhà ai chuông đổ
Tiếng thở của Đất Trời yêu nhau...
Ta chìm sâu vào giấc
Tiếng Đêm ru....




Julie Vu's photo
4000 
  • Le lang

  • Hoa Gao
    Đêm ...không ngủ được .Một mình lang thang.Đêm ...ai ngồi lặng lẽ , đếm giọt mưa buồn.Vẳng nghe khe khẽ , tiếng gọi thời gian...
    • Julie Vu



NAM MÔ...!
Aug 25, 2011 2:59 PMPublicPageviews 00
 





                                         Ta chỉ nhìn bằng nửa mắt thôi
                         Mắt kia ta đã nhắm lại rồi
                        Lặng lẽ dõi theo đời lắt léo
                        Bấm bụng ta cười kẻ lí lơi...

                        


       Mới hay " niệm Phật " dễ như chơi
       Họ viết những câu răn dạy đời
       " Tham, sân... rũ bỏ " - làm người thiện
        Bề ngoài " quân tử '' - bụng "Tiểu nhơi " ...

             Nam mô...nam mô...na...m...ô ...!!!
               
                                                      cốc...! cốc...!cốc...!...

Thứ Bảy, 22 tháng 12, 2012



Tiếc thương MICHAEL JACKSON
Jul 2, 2009 6:42 AMPublicPageviews 02
 


Chiều hôm qua ,như thường lệ ,sau khi ăn xong tôi ngồi để theo dõi chương trình những sự kiện văn hoá trong ngày .Tôi bỗng cảm thấy lạnh người khi nghe tin vua nhac pop  MICHAEL JACKSON đã đột ngột qua đời .Xem lại những hình ảnh của M.J từ khi còn là cậu bé 8 tuổi đến những buổi biểu diễn gần đây nhất ,tôi thực sự xúc động .Một con người đầy tài năng  và rất yêu cuộc sống ấy đã từng phải trải qua biết bao nhiêu thăng trầm của cuộc đời .Những thử thách gai góc .Những đớn đau về cả thể xác lẫn tâm hồn .Những thành công và những thất bại .Những vụ scandan cùng với những nợ nần ...tất cả đã tạo ra một MICHAEL JACKSON duy nhất , một người dũng cảm ,kiên cường trong cuộc sống .Một tài năng âm nhạc với giọng hát tuyệt vời được cả thế giới ngưỡng mộ gọi anh là Một  ông  " Vua nhạc POP ".Những người hâm mộ trên thế giới không thể nào quên những bản nhạc BLACK  or WHITE ;  INTRO HISTORY  hay  REMEMBE THE TIME ;  GIVE in TO ME ...Đặc biệt là một bài hát mà cả thế giới không phân biệt châu lục ,màu da  khi cất tiếng hát đều cùng nắm chặt tay nhau cùng sẻ chia cảm xúc của mình "We' re The  Wo rld /Heal The World "... Với những bước nhảy đã trở thành kinh điển và sức sống của những bản nhạc sẽ còn dài lâu  cho dù người sáng tạo ra nó đã ra đi ...thế giới và những người hâm mộ sẽ  mãi mãi không bao giờ quên anh  .Anh vẫn là một trong những nhân vật đương đại nổi tiếng nhất thế giới .MICHAEL JACKSON  với niềm thương tiếc xin nghiêng mình vĩnh biệt anh !!!



CHÀO MỪNG NGÀY NHÀ GIÁO VIỆT NAM !
Nov 13, 2009 10:29 PMPublicPageviews 01
 
         NHỮNG KỶ NIỆM XƯA...

                                                                            
                                   QUANG " ly "                        

  Lấy hành lý xong , tôi chưa ra khỏi sân bay , bỗng một người đàn ông trạc gần tuổi 40, ăn mặc lịch sự , tay sách cặp da chạy tới vồn vã :" Em chào cô!...Đúng là cô rồi ...!" .Tôi lịch sự đáp :" chào bạn ! bạn ở khoá nào nhỉ ?"_"Em học bên Mỏ địa chất cơ, nhưng cô có nhớ cô về thực tập ở trường em không?" _ " Trường...?" ( vì trường ĐHSP lúc ấy đều học 5 năm , năm thứ 4 sinh viên đi xuống các trường phổ thông  kiến tâp , năm cuối mới đi thực tập sp )_ " Trường Chương Mỹ cô à , thôi cô quên em thật rồi , buồn thế ! ...Nhưng em chẳng bao giờ quên cô ..." _" À...có phải Quang , Quang lỳ không ? ".Quang xúc động đặt cặp xuống , đưa hai tay ra phía tôi  : " Vâng , em Quang lỳ lớp 9 c đây , em đã làm khổ cô hồi đó ...
  Năm ấy đoàn giáo sinh của khoa tôi có gần 2 chục người , được chỉ định về thực tập sư phạm ở trường cấp 3 Chương Mỹ Hà Tây. Tôi được phân công chủ nhiệm lớp 9c. Cô Thành là giáo viên môn địa lý , chủ nhiệm lớp này . Cô là người Hà nội , đã có con nhỏ .Gặp dịp có sinh viên xuống thực tập cô vui lắm vì cô có thể " nhàn " hơn . Cô Thành giới thiệu tôi với lớp , gần 40 học sinh , con gái nhiều hơn con trai nhưng cô Thành nhấn mạnh :" Con gái chúng nó ngoan hơn , còn con trai thì nghịch và lười học lắm , nhất là mấy  trường hợp cá biệt !".Lần kiến tập tôi đã biết rồi ,học sinh nam thường  nghịch ngợm và khó bảo hơn . Cô Thành gạch dưới mấy cái tên , trong đó có Phạm minh Quang , mà cả lớp đặt cho biệt danh là " Quang lỳ ". Cậu rất nghịch ngợm và lỳ lợm , học lực thì khá nhưng hạnh kiểm thì bao giờ cũng chỉ đạt TB .
Ngay buổi dạy đầu tiên của tôi , phía cuối lớp là các thầy cô ở trường và các giáo sinh ngồi dự giờ. Tôi run lắm , điểm danh xong tôi làm thủ tục kiểm tra bài cũ ( bài trước do cô giáo của trường đã giảng ). Đầu tiên phải gọi một hoc sinh khá  rồi mới gọi  thêm một em trung bình ...Tôi gọi Quang  lên bảng ._" Em hãy cho một số ví dụ về ..."_ " Thưa cô .. .Quang ấp úng một lúc rồi cầm phấn tiến tới bảng ,không nhìn tôi , em ngoảnh mặt xuống dưới lớp , làm điệu bộ bắt chước tôi ...Cả lớp cười ồ lên,Quang cũng cười tỏ vẻ khoái chí .Tôi quá bất ngờ , trong mọi tình huống lý thuyết sư phạm , tâm lý học , giáo dục học cũng không có thể lường được tình huống " hỗn láo " của trò đến thế . khi đó tôi mới ngoài 20 , học sinh nông thôn học muộn nên cũng chỉ kém tôi vài tuổi . Tôi nghiêm mặt nhắc : "Em tập trung nghiêm túc làm bài đi ! " _ "Dạ , em đang nghiêm túc đấy ạ ..." Quang lại làm trò khoanh tay quay lại phía tôi ...Cả lớp lại cười ồ lên . Tôi đỏ mặt , lo lắng thực sự , nếu không giải quyết nhanh thì sẽ " cháy giáo án "  và ...Tôi sẵng giọng :" Em về chỗ , cuối buổi ở lại gặp tôi!".Quang nhơn nhơn , cúi gập người đáp : "vâng ạ ! " cả lớp lại cười ...
Giờ dạy hôm đó tôi không đạt yêu cầu ...Tôi buồn lắm . Cô Thành động viên :" đừng buồn , cậu này vẫn vậy đấy , nó hay bắt nạt các cô giáo trẻ , chỉ có tôi mới trị được ...".
Những buổi sau tôi không gọi Quang nữa .Trong giờ học , tôi " lờ " đi mặc dù tôi biết ở  dưới Quang vẫn nghịch ngầm , trêu bạn hoặc làm việc riêng ...hình như Quang cảm nhận được tình cảm của tôi qua thái độ trên lớp . cậu có vẻ giảm bớt nghịch ngợm , nhiều lần giơ tay phát biểu xây dựng bài nhưng cũng thỉnh thoảng tôi mới gọi cậu .
Lại một hôm khác , ngày 26 tháng 3 ,  cũng như những giáo sinh tôi phải cùng các em tham gia các hoạt động ngoại khoá , chuẩn bị tiết mục văn nghệ , thể thao , báo tường .Tôi dựng màn đồng ca của lớp chỉ thiếu mỗi Quang , em chỉ muốn vào đội bóng đá . ừ thì cũng được miễn sao có tham gia phong trào . Đội bóng của khối lớp 8 đá với đội khối lớp 9 . Lớp 9c có 3 em , trong đó có Quang .Khi thời gian gần hết hiệp 2 , tỉ số vẫn hoà 0-0 , bỗng mọi người nhốn nháo đứng cả dậy thì ra ở trong sân mấy vận động viên đang túm áo  đánh nhau . Tôi nhận ngay ra Quang  đang giằng co với bạn ...Kết quả là Quang bị nhà trường kỷ luật và đương nhiên lớp tôi cũng bị mất điểm thi đua , phải xếp loại B...thế là công sức của bao nhiêu người " đổ ra sông biển "hết .
 Trong thời gian thực tập , các giáo sinh có chưong trình đến thăm gia đình một số học sinh  gặp phụ huynh để trao đổi tình hình , thực hiện việc kết hợp giáo dục  " liên gia trường "...Hôm đó tôi cùng ban cán sự lớp đến nhà Quang . biết chúng tôi đến nhưng Quang tránh mặt ,  nhà Quang nghèo . Đón tôi , bà tỏ ra lo lắng:" Chắc cháu nó lại gây chuyện ở trường hả cô ?". Nghe bà kể tôi biết bố Quang đã hy sinh từ khi em mới 6 tuổi , bà ở vậy nuôi con đến bây giờ .Ở lớp Quang nghịch ngợm hiếu động nhưng về nhà em rất thương mẹ , luôn chịu khó giúp đỡ mẹ mọi việc  như một người đàn ông trụ cột .Quang có ít thời gian học bài nhưng khá thông minh nên em vẫn có học lực khá toàn diện . Bà nói :" nó khoe dạo này có cô giáo về thực tập , xinh lắm nhưng nó hay nghịch ngợm nên chắc cô ghét nó lắm ..."
Thứ 2 , sau tiết chào cờ , lớp nghỉ giờ địa của cô Thành . Tôi hẹn gặp Quang , Tôi nói với Quang rất nhiều về hoàn cảnh của tôi cũng có những điều giống như hoàn cảnh cua Quang bây giờ ...Tôi đã tự vươn lên quyết tâm  bằng mọi cách phấn đấu để đạt được mục đích , ước mơ của đời  mình ...Quang ngồi lắng nghe, nhiều lúc tôi xúc động , Quang tỏ ra bối rối ...Thời gian sau đó tôi thấy Quang khác hẳn thái độ đối với tôi . Em ghi bài đầy đủ , bớt nghịch ngợm nhiều , điều tôi vui hơn là các thầy cô ở bộ môn khác cũng nhận xét như thế ...
Kết thúc thời gian thực tập , chúng tôi trở về trường để ôn thi tốt nghiệp.Hôm chia tay , các em nữ sinh khóc sướt mướt bịn rịn, các em nam cũng xúc động quyến luyến ra tận ô tô chia tay các thầy cô. Tôi không thấy Quang đâu , khi xe sắp chuyển bánh thì Quang chạy như lao về phía xe , tay xách một túi ngô tươi ,em hổn hển :"Cô , cô ơi ! mẹ em gửi biếu cô mấy bắp ngô ". Tôi chỉ kịp đưa tay ra qua ô cửa kính  đón túi ngô của Quang nói :" Cô gửi lời chào mẹ em , Quang nhớ những gì cô đã nói nhé ! ..."Quang gật gật  đầu , giơ tay vây theo mãi ...
Tốt nghiệp xong tôi ở lại công tác tại trường. Hàng năm sinh viên các khoa của trường  vẫn về Chương Mỹ thực tập , qua họ tôi biết Quang tiến bộ nhiều và năm sau Quang đã thi đỗ vào trường đại học...Tôi không thể ngờ lại gặp Quang ở đây .Quang nói em đang làm thủ tục đi công tác ở  Singapo.Quang láy số điện thoại và địa chỉ nhà tôi và hẹn :"Khi về em sẽ đến thăm cô , nhất định em sẽ đến ! gặp cô em vui quá cô ơi ! "
Tôi cũng rất vui , Thỉnh thoảng trong các chuyến đi công tác tôi có gặp những học trò cũ ở khoa ra trường , nhưng chưa bao giờ gặp một học sinh phổ thông tư thời đi thực tập mà lại nhớ về tôi đến thế ...Ngồi trên xe taxi , anh lái xe mở bài hát " bụi phấn " , anh nói :" Sắp 20 tháng 11 rồi , em nghe bài này lại thấy xúc động , nhớ thầy cô ,bạn bè ngày xưa quá "..Đúng vậy , tôi cũng thấy xúc động , giai điệu bài hát vang vang trong tôi , Lại một ngày 20 tháng 11 nữa sắp đến , sẽ có những cuộc gặp mặt hân hoan ,vui vẻ  dù cho ngày tháng trôi đi , cuộc sống của những người đứng trên bục giảng không phải lúc nào cũng dễ dàng  và thành công . nhưng chỉ có niềm vui vĩnh cửu trong lòng những người thầy là sự  thành đạt của học trò trong cuộc sống  và những giờ phút hạnh phúc như tôi hôm nay ... Chúc cho các thầy cô giáo sẽ mãi là " người chở đò " hạnh phúc !
Hoa Gao's photo
4000 
  • Luu Van Chuong
    Gửi Cô KimKimHanh

    Nếu ngày mai
    em sẽ chẳng làm thơ
    Và sẽ viết những câu văn rất vội
    Dù em biết lúc ấy mình có lỗi
    Với những gì đã có ..

ĐẾN TÂY NGUYÊN _NGÀY CUỐI NĂM...
Lần đầu tiên tôi đến mảnh đất Tây nguyên , nơi mà trong một bài ca đã nhắc đến " ...Có cái nắng , có cái gió ..."Quả là " gió cao nguyên" thổi vào tháng 12 mà thấy " dữ dội " quá. Gió thổi tung cả mũ , quần áo phơi ngoài dây bay lả tả phải dùng kẹp nhựa mới giữ được.          
Từ Qui nhơn chúng tôi lên Pleiku. Đến pleiku không ai có thể quên được lời bài hát của nhạc sĩ Nguyễn Cường " Em đẹp lắm Pleiku ơi !Trái tim ta muốn vỡ tan rồi ...Em hãy nhìn vào đôi mắt ấy , đôi mắt Pleiku biển hồ đầy ..."Công bằng mà nói thành phố Pleiku có vẻ đẹp bình dị, có cái yên ả thanh bình vào buổi sáng , có cái nắng rực mà không chói chang vào buổi trưa ...Tôi đi bách bộ tìm nơi ăn sáng trên mấy con phố gần nơi nghỉ , ở đây có đủ cả : món bánh canh , hủ tiếu , mì Quảng , các món bún ...và cả phở nữa , có điều vào đây tìm được món ăn hợp khẩu vị rất khó , món nào cũng cay và rất ngọt đường , chỉ có cà phê và nước mía  thì cực rẻ , chỉ 5 ngàn một cốc cà phê nâu , cà phê đen đặc sánh thơm lừng , mà khắp phố chỗ nào cũng có hàng cà phê ở ngay bên hè đường. chúng tôi thống nhất , ăn phở thì về Hà nội , vào đây phải nếm thử các món khác , tôi chọn món bánh canh , món này nước chan cũng bị ngọt lợ vì đường  nhưng có lẽ tôi ưng món này nhất . Sợi bánh trắng trong suốt, to hơn sợi bún . Khi ăn nó trơn tuột dễ  trôi , tôi thích ăn món mỳ ống của ý nên  bánh canh cũng làm tôi thấy ngon nhất . Rẻ lắm , chỉ 6 ngàn một tô . Ở Hà nội một bát phở bình dân cũng phải gấp 3 lần tiền .
Tôi thong thả leo lên dốc phố , rồi lại thong thả bước bộ xuống , cái dốc phố này rất giống những dốc phố trong phim Hàn quốc.Hai bên vỉa hè sạch sẽ . xe máy , xe ô tô không chen chúc như ở những thành phố lớn . Tôi cố tìm một hình bóng ai đó mang trang phục dân tộc  nhưng suốt mấy ngày ở vùng Tây nguyên tôi không thấy một bóng dáng nào , có lẽ họ đã " kinh hoá " về trang phục  rồi ...
Tôi đã được xem hình ảnh pleiku trước và sau ngày giải phóng trên blog của một người bạn. vì vậy tôi cố mò tìm ra mấy nơi ấy , thật khó vì thời gian ở lại chỉ có hơn một ngày đêm , bận công việc nên có rất ít thời gian tự do . ngồi trên ô tô đi qua thành phố , tôi nhìn thấy có 1 nhà rông trên  quả đồi rất đẹp , chúng tôi quyết đến đó để chụp hình kỷ niệm. Đoàn công tác nghỉ ở nhà khách của uỷ ban . vì không rõ xa , gần ra sao nên chúng tôi leo lên taxi.Anh lái xe bảo cách 3 cây số , ok! tất cả lên xe  nhưng vừa đi  chưa đầy 1 km tôi đã nhìn thấy quả đồi và nhà rông đó , chúng tôi trách nhẹ anh , anh ta thanh minh "Còn một nhà rông nữa , đẹp lắm nhưng ở vùng biển hồ cơ !"_ " Còn xa không ? "_ " khoảng 8 km nữa ! " . Liếc đồng hồ , không còn đủ thời gian , thôi đành " ăn non ' vậy . Chúng tôi xuống xe , thì ra đây là khu vực Quảng trường  17 tháng 3. Chụp hình các kiểu nhưng vẫn tiếc ngẩn ngơ vì không đến được biển hồ. Ông bảo vệ ở nhà khách bảo " chưa đến biển hồ coi như chưa đến Pleiku !" Thế có  nghĩa là chúng tôi mới chỉ đặt một chân đến thành phố pleiku thôi ...
Ông bảo vệ là quân nhân xuất ngũ , Ông rất nhiệt tình hướng dẫn chúng tôi . trước khi rời Pleiku  chúng tôi muốn mua chút quà kỷ niệm nhưng ông bảo cà phê ở đây ngon hơn cà phê Buôn Mê , " cà phê Trung nguyên ư ? bán đầy ở Ha nội . loại này đặc biệt lắm , ai đến đây cũng mua về làm quà đấy ! "Thế là " tâm lý bày đàn " xuất hiện , tất cả đoàn , người nhiều thì 3 kg , ít như tôi cũng 1 kg , với giá 200 ngàn một cân , nhãn hiệu mới toanh, chúng tôi chưa nghe thấy bao giờ " Cà phê Thu Hà ".
Ở Hà nội tôi có thể được uống một cốc sinh tố bơ ở các nhà hàng  nhưng vào đây " bói " không ra được một cốc , họ bảo chưa phải vào mùa , lạ nhỉ ?  chỉ có nhiều nước rau má thứ này ở Hà nội rất hiếm vì vậy ai cũng tranh thủ uống thật nhiều ..
Tạm biệt Pleiku, chúng tôi đến thành phố Buôn mê thuột.

Ở đây đang vào tuần lễ du lịch.Đài THVN cũng vào làm chương trình. Chúng tôi ở khách sạn, một cái tên thật ấn tượng " Hotel Ban Mê ". Đúng là gió cao nguyên và miền đất đỏ . Đêm nằm nghe tiếng " gió hú " thoáng thấy nhớ Hà nội những đêm trở gió mùa ...một chút bâng khuâng , một chút cô đơn ...

Thành phố Buôn mê rộng lớn hơn Pleiku, cũng nhiều nhà đẹp hơn . ngồi trên ô tô tôi chụp được một số hình ảnh đường phố , thành phố nhộn nhịp với không khí ngày lễ du lịch. Lại nói về quà , chúng tôi được nghe lời tư vấn của mấy anh bên đoàn nghệ thuật Buôn mê rằng "Cà phê Trung nguyên thì nơi nào cũng có bán ,Ở đây có loại cà phê nổi tiếng từ thời trước giải phóng cơ ..." thế là tôi lại bị " cuốn theo chiều gió " ấy . Thêm 1 kg nữa với nhãn hiệu chưa bao giờ được biết " Cà phê Thanh bảo "...
Rời Tây nguyên về Sài gòn , xa cái nắng , cái gió của Pleiku , của Ban mê...Ngồi trên xe  chợt nhớ đến những bài viết của những người bạn trên blog, có Đam Lan ở Buôn mê, có  Chu Lưu ở Gia rai ,tôi có cảm giác như vừa được gặp họ . Nhìn ra bên đường phong cảnh đẹp như  những  bức tranh , đang lướt qua , lướt qua...lòng thấy vui vui , mấy người ngồi bên thấy tôi cười mỉm một mình trêu :" này hâm à ? Hay là lên cao nguyên vớ được ông bồ  Ê đê nào hay sao mà tủm tỉm một mình thế ...? " Ha! ha! ha!... Thật là "tình ngay lý gian ". Quả là nơi đây đã để trong tôi ấn tượng khó quên.Hẹn gặp lại nhé , Tây nguyên ơi !         



BUỒN...
Jun 26, 2010 11:19 PMPublicPageviews 015
 
          Tôi buồn một nỗi vu vơ...
          Bao nhiêu ngày đợi , tháng chờ Người ơi!
          Nỗi niềm khó nói thành lời
          Lặn trong con sóng , chơi vơi cánh buồm...
  
          Người trao tôi hết nỗi buồn,
          Trao tôi cả những dỗi hờn lửng lơ...
          Ngọt ngào trong những vần thơ
          Đưa tôi đến một bến bờ " Tri âm ".

          Xôn xao trong gió rì rầm
          Bâng khuâng một khúc thì thầm mưa rơi...
          Nhớ thương xin gửi một lời
          Tri âm ơi ! biết tìm Người ở đâu ???



Hoa Gao's photo
4000 
  • Anh
    • Anh
    • Sep 8, 2010 2:19 PM
    SÂU THẲM MỘT NỖI BUỒN MÊNH MÔNG MỘT NỖI BUỒN THANH CAO MỘT NỖI BUỒN VỜI VỢI NHỚ THƯƠNG MỘT NỖI BUỒN NHƯNG TẤT CẢ. . .: "NHỚ THƯƠNG XIN GỬI MỘT LỜI TRI ÂM ƠI ! BIẾT TÌM NGƯỜI Ở ĐÂU ??? ?"
    • Quy
      • Quy
      • Aug 5, 2010 11:46 AM
               Tri âm ơi! Biết tìm Người ở đâu???   Hạnh phúc hoặc bất hạnh tột cùng, nếu trong đời có được người để cho ta gọi bằng tri âm tri kỷ..
      • Hoa Gao
        Đó chính là tiếng lòng đang thổn thức của tôi khi  gặp một nỗi đau nào đó...Nếu ta có được một tri âm tri kỷ thì đó chính là hạnh phúc lớn của ..
    • Bantaysach
       
             "Tri âm ơi! biết tìm người ở đâu"
                  Nỗi buồn từ cõi thẳm sâu
              Xót xa nghe tiếng gọi nhau rã rời...
      ..
      • Hoa Gao
        Nỗi buồn là nỗi buồn ơi !
        Sao em làm nghẹn tim tôi thế này ...?
        Thế đấy bạn ạ ! Trong cuộc sống sau những lo toan , bộn bề của công việc. Trong t..
    • Nguyễn Minh Tâm
      Tếu táo à... Tếu táo ơi! Ta hay tếu táo cho người... Bớt đau! Khi vui... Đây, tếu táo... Đâu? Khi buồn... Tếu táo cho nhau... Nụ cười! Nghiêm trang.....
      • Nguyễn Minh Tâm
        Giời ạ! Thơ vui do anh tưởng tượng ra mà, chị nhà có bao giờ thích cá độ đâu. Em mà không hiểu anh à. Buồn nhỉ?
        • Hoa Gao
          ok.ừ nhỉ ...MT là hay " tếu táo " chẳng biết thực hư thế nào ...Sorry !
      • Nguyễn Minh Tâm
        Anh thấy "Mình" vào.. .
        • Hoa Gao
          Kim vào , đọc xong thấy thương anh . Sao chị nhà lại " hê hớm thế ". Kim đây còn phải chuẩn bị nồi cháo , đồ nhắm cho chồng và các bạn của chồng xem..
      • Nguyễn Minh Tâm
        Thế là... Em đã có lời Thế là...  Em hết buồn tôi... Thế là... Tôi gần ngồi nhớ... Em xa Nhớ khi em múa mượt mà... Trao duyên... Nghe em tôi hết lụy ..
        • Nguyễn Minh Tâm
          Về nhà,...  Thấy dấu em vào Buồn thương...  Chả thấy lời nào của em? Hơi người còn thoảng trong đêm Tôi đành... Ôm gối... Biết tìm... Ở đâu? Có gì em giận tôi lâu Mà sao chẳng nói một câu... Để rồi...? Sao em cứ làm khổ... Tôi???
          • Hoa Gao
            Tối nay Hà nội mở đầu chương trình nghệ thuật chào mừng Đại lễ 1000 năm Thăng long .( Còn tròn 100 ngày ) . Kim vừa đi biểu diễn ở ngoài bờ hồ về được một lúc .Tất cả các điểm đều diễn MT ạ . Chỉ diễn 2 tiết mục , xong rồi về luôn nên có mở máy xem " Câu lục bát chòng chành nơi đâu ?". Hi ...hi ...hi .Đợi đấy  Sẽ  comment đấy ...Nhưng quả là mỗi khi KH viết câu nào cũng phải đắn đo một chút nên hay chậm trễ . Mà này  liệu các câu trả lời cho Kim trong BLR có giống như trả lời mấy BLR kia không nhỉ ? nhỡ giống nhau thì sao ? ha...ha...ha..MT là ghê lắm  đấy .
        • Nguyễn Minh Tâm
          Những mong làm một Tri Âm Để người khỏi phải âm thầm... Đợi trông! Tủi mình ở giữa mênh mông Chỉ nghe thấy tiếng mà không... Thấy Người! Khúc buồn đã gửi đi rồi Ai hay theo gió cứ vời vợi... Xa! Một chiều mưa... Nát cỏ hoa Vẳng trong mưa, tiếng người tha thiết... Buồn! Trách mình những vấn cùng vương Giọt tim vãi khắp cung đường... Lại qua! Lời người đẫm xót, đẫm xa... Từng câu - Muối xát lòng ta... Một chiều! Ta đành gói khúc thương yêu Để lòng khỏi dám nghĩ điều... TRI ÂM!
          • Hoa Gao
            ..." Trách mình những vấn cùng vương
            Giọt tim vãi khắp cung đường...lại qua "...
            MT đã  trả lời Kim câu hỏi  trên đâu ,  im im là không muốn..
        • Nam phong
          Thỉnh thoảng có những nổi buồn không tên tuổi, không địa chỉ , có thể đó là sự giao thoa của các nổi buồn , là những vùng lặng chết người , đúng thế không chị?
          • Hoa Gao
            Đúng thế Thảo Nguyên ạ! nhưng cả cuộc đời mà không có  
            những " vùng lặng chết người " ấy , thì cuộc sống tình cảm  và tâm  hồn " nghèo " lắm..
        • Nguyễn Minh Tâm
          KH đã đọc "Bởi vì... Đó thôi" trong "Nhà" MT chưa? Tâm trạng của MT sau khi ngẫm lời KH đấy...!
          • Hoa Gao
            Lời nào hả anh ? vừa rồi KH hơi " lắm lời " với anh  ? đọc rồi mà chưa hiểu hết ...mà cũng chẳng biết có đúng ý MT không nữa. Nhưng đừng phiền lòn..
        • Triều Minh
          Sao giống tâm trạng TM quá
          • Hoa Gao
            KKH có ghé qua nhà bạn , đọc thơ hiểu được tâm tình người làm thơ .Chắc bạn là người sống tình cảm , với mẹ với con và với người ... thật đáng ..
        • Nghia Linh
          Kim ơi! Đừng buồn nữa
          Trời đã tạnh mưa  rồi
          Và ánh trăng rạng ngời
          Xua tan đi bóng tối...
          Chúc bạn cùng người thân một đêm an vui nhé!
           
          • Hoa Gao
            Cảm ơn NL nhiều ! Thỉnh thoảng lại " Đắng nỗi buồn vu vơ " ấy mà .Có lẽ mình sống nặng về tình cảm , lại rất nhạy cảm nên dễ bị tổn thương  chăng..